Hàn có thể giới thiệu một chút về bản thân mình không? Hàn có thể chia sẻ về khoảnh khắc Hàn nhận ra tiềm năng của mình trong Liên Minh Huyền Thoại không?
Mình là Lê Thiên Hàn, hiện 26 tuổi và đang thi đấu thể thao điện tử với trò chơi Liên Minh Huyền Thoại. Biệt danh của mình là RonOP và hiện tại mình thi đấu ở vị trí hỗ trợ cho đội tuyển Team Whales. Mình bắt đầu đam mê Liên Minh Huyền Thoại từ khi đội tuyển Saigon Jokers thi đấu ở Đà Nẵng và giành được vé tham dự giải thế giới. Khi xem họ thi đấu, mình cảm thấy rất thích và mong muốn được như họ. Đam mê của mình ngày càng lớn và mình quyết định nỗ lực hết mình để trở thành game thủ chuyên nghiệp. Khi đó, mình mới 14-15 tuổi, đang học lớp 9.
Trước khi theo đuổi game, mình đã theo đuổi bóng đá từ nhỏ và đã vào được đội tuyển trẻ của Đà Nẵng. Tuy nhiên, một vài tai nạn khiến mình phải dừng lại và chuyển sang đam mê mới là chơi game. Ba mình không muốn mình tiếp tục đá bóng vì sợ chấn thương. Mình cảm thấy tiếc nuối khi phải từ bỏ bóng đá, nhưng khi tìm thấy đam mê trong Liên Minh Huyền Thoại, mình quyết định theo đuổi con đường này.
Khi đó, mình còn nhỏ, chỉ biết làm theo cảm xúc và muốn tiến thân chuyên nghiệp để có thể kiếm tiền giúp đỡ gia đình. Mình không có suy nghĩ gì khác, không sợ hãi gì cả.

Quyết định rời gia đình vào Sài Gòn năm 16 tuổi là một bước ngoặt lớn. Điều gì đã thôi thúc Hàn đưa ra quyết định táo bạo đó, đặc biệt khi còn đang đi học?
Khi đó, mình cảm thấy có khả năng tiến xa với trò chơi này hơn là học hành. Mình đã quyết định vào Sài Gòn để thi đấu chuyên nghiệp và kiếm tiền hỗ trợ gia đình ngay lập tức. Mình đã giấu gia đình và quyết định ra đi. Mình không nghĩ đến thất bại, chỉ biết rằng việc vào Sài Gòn để thi đấu và có lương hàng tháng là đủ. Thực tế, mình còn rất trẻ và hành động chủ yếu dựa trên cảm xúc.

Theo Hàn, đâu là ranh giới giữa "liều lĩnh" và "quyết tâm"? Làm thế nào để một người trẻ có thể cân bằng giữa việc theo đuổi đam mê và đảm bảo sự ổn định, đặc biệt khi xuất phát điểm khó khăn?
Khi quyết định vào Sài Gòn thi đấu chuyên nghiệp, mình cảm thấy rất liều lĩnh vì không có kế hoạch cụ thể và không biết trước tương lai ra sao. Năm đầu tiên thi đấu, mình đã vô địch ở tuổi 17, điều này mang lại thành công sớm hơn dự kiến. Sau này, mình nhận ra rằng mọi thành công đều cần có sự may mắn. Nếu chỉ nghĩ rằng mọi thành công đều do bản thân, bạn sẽ dễ dẫn đến cái tôi cao và khó phát triển toàn diện. Điều quan trọng là nhận thức được vai trò của may mắn và học cách cân bằng giữa quyết tâm và đảm bảo sự ổn định, đặc biệt khi xuất phát điểm khó khăn. Điều này giúp mình đạt được thành công như hiện tại và mình rất biết ơn về điều đó.
Phản ứng của gia đình khi Hàn chia sẻ quyết định này như thế nào? Làm sao Hàn thuyết phục được họ rằng đây là con đường đúng đắn?
Khi mình quyết định đi, ba mẹ không đồng ý và mình đã trốn gia đình để vào Sài Gòn. Khi đến nơi, mình không có tiền nhưng các anh em ở Đà Nẵng đã giúp mình. Sau khi vừa vào Sài Gòn, mình gọi điện báo cho gia đình thì ba mẹ muốn vào tìm mình. Mình may mắn có những người anh trong ngành giải thích cho gia đình hiểu về công việc này. Nhờ đó, gia đình dần chấp nhận quyết định của mình. Gia đình mình chỉ thực sự chấp nhận khi mình có tiền lương và gửi về cho họ. Khoảnh khắc đáng nhớ nhất là khi mình thi đấu tại Đà Nẵng vào năm 2016, lúc đó ba mẹ đến cổ vũ và mình đã giành chức vô địch. Sau khi xem mình thi đấu nhiều, ba mẹ đã hiểu và chấp nhận đam mê của mình.
"Điều quan trọng là phải nhận thức được vai trò của may mắn và học cách cân bằng giữa quyết tâm theo đuổi đam mê và đảm bảo sự ổn định, đặc biệt khi xuất phát điểm khó khăn."
Có trận thua nào mà Hàn thấy tiếc nuối và nhiều cảm xúc nhất không? Và nó ảnh hưởng đến bản thân như thế nào?
Trận thua đáng tiếc nhất của mình là vào năm 2018 khi thi đấu cho đội tuyển EVOS tại giải Thế giới MSI. Chúng mình thua đội tuyển Fnatic và mất cơ hội vào vòng tứ kết. Điều này khiến mình rất tiếc nuối. Trước đây, mình đã tự trách bản thân rất nhiều khi thua trận nhưng sau này mình nhận ra rằng tự trách hay nuối tiếc chỉ làm mình mệt mỏi thêm. Mình đã học cách thay đổi suy nghĩ: khi thua, mình học từ những sai lầm, sửa chúng và tiếp tục nhìn về phía trước, không nhìn lại quá khứ.

Sự ra đi của ba năm 2016 chắc chắn là một mất mát lớn. Điều đó đã ảnh hưởng đến Hàn như thế nào?
Vào cuối năm 2016, mình nhận được tin ba mất khi mình đã thi đấu chuyên nghiệp được một năm. Áp lực kiếm tiền trở nên lớn hơn nhưng mình chỉ có một số tiền nhỏ. Từ đó, mình suy nghĩ rằng mình phải cố gắng hơn nữa để phụ giúp gia đình. May mắn thay, sau đó mình đã vô địch và có cơ hội thi đấu quốc tế. Khi có tiền thưởng đầu tiên từ việc thi đấu quốc tế, mình đã mang về sửa lại nhà cho mẹ và em gái. Khoảnh khắc đó khiến mình rất vui và tự hào.
"Khi có trong tay số tiền thưởng đầu tiên từ việc thi đấu quốc tế, mình đã mang về ngay để sửa lại nhà cho mẹ và em gái. Khoảnh khắc đó thực sự khiến mình rất vui và tự hào."
Khi đạt được thành công, tại sao Hàn lại chọn điềm tĩnh chín chắn thay vì Hàn cảm thấy tự cao vì đạt những thành tựu lớn của mình?
Trên thực tế, để nhận thức được điều này mình đã trải qua nhiều kinh nghiệm. Khi chưa đạt được thành công bạn có thể khao khát đạt được nó, nhưng khi thành công rồi bạn có thể thấy nó không còn quan trọng như mình tưởng. Ban đầu, mình nghĩ rằng việc vô địch sẽ mang lại niềm vui lớn nhưng khi đã đạt được thành công mình cảm thấy có phần trống rỗng. Điều quan trọng nhất chính là cách mình đối xử với những người xung quanh. Việc biết ơn và cư xử tốt với người khác có giá trị hơn rất nhiều so với việc đạt được thành công mà không đối xử tốt với mọi người.
Hàn có nghĩ là nếu không thành công trong lĩnh vực Esports, Hàn sẽ quay về nhà không?
Khi mới 16 tuổi, mình đã quyết định rời quê để vào Sài Gòn theo đuổi con đường Esports vì tin rằng mình có khả năng trong lĩnh vực này. Nếu hiện tại không thành công, mình sẽ không ngần ngại quay về nhà. Đối với mình điều đó hoàn toàn bình thường. Dù không có nhiều tài chính mình vẫn có thể lo cho gia đình và sống một cuộc sống vui vẻ. Tiền không phải là tất cả, điều quan trọng là cách mình đối xử với mọi người và cách sống của mình. Dù thành công hay không, mình sẽ luôn giữ vững những giá trị và phong cách sống của mình.