Anh Vũ của ngày xưa có từng bị xem là học sinh cá biệt hay học sinh có học lực không tốt không? Nếu có, anh có thể chia sẻ ai là người đã có tác động khiến anh thay đổi trở thành người như hiện tại?
Lúc còn nhỏ, Vũ từng là học sinh yếu kém phải ở lại lớp 3 và thi lại ở lớp 2, lớp 4, thậm chí là thi lại từ lớp 6 đến lớp 9. Khi học cấp 2, Vũ học bán công, lên cấp 3 thì điểm thi tốt nghiệp không cao nên không có trường THPT nào nhận. Vũ đành chọn học bổ túc. Cuộc đời Vũ có bước ngoặt lớn khi bố thất vọng với thành tích học tập của mình. Thay vì quát tháo như thường lệ, bố chỉ nhẹ nhàng khuyên Vũ nên chọn con đường an toàn hơn như là học nghề. Câu nói này đã khiến Vũ cảm thấy tổn thương sâu sắc và quyết tâm phản bác lại: "Con muốn đi học". Từ câu nói đó, cuộc đời Vũ bắt đầu thay đổi. Mặc dù bố Vũ kiên quyết từ chối và tuyên bố: "Từ nay bố bỏ mặc con, con muốn làm gì thì làm…" thì Vũ lại càng có thêm động lực và mang đến cho Vũ tự do tiếp tục theo đuổi việc học.
Đến năm học lớp 11, Vũ bắt đầu thay đổi thực sự. Vũ quyết tâm hơn và áp dụng phương pháp Sơ đồ tư duy của Tony Buzan để hệ thống lại các kiến thức đã mất. Kết quả là tình hình học tập của Vũ cải thiện rõ rệt. Vào cuối năm lớp 11, một số giáo viên khuyến khích Vũ tham gia thi học sinh giỏi lớp 12. Vũ tiếp tục sử dụng phương pháp tư duy hình nhện và kết quả của sự cố gắng ấy là chính là số điểm cao và thành tích thi đậu vào Đại học Quốc gia TP.HCM với số điểm tốt nghiệp cao nhất trường.

"Số phận được định hình dựa trên những hành động và quyết định của chúng ta ở hiện tại."
Tại sao anh lại nghĩ rằng mình học không tốt từ khi học lớp 1?
Giống như bao đứa trẻ khác, Vũ bắt đầu học lớp 1 khi 6 tuổi. Ngày đầu tiên vào lớp, Vũ thực sự bất ngờ khi thấy 39 học sinh khác đều đã biết đánh vần, bảng chữ cái, đếm số và làm các phép tính cơ bản mà trong khi Vũ thì không. Với trí tưởng tượng của một đứa trẻ 6 tuổi, Vũ đã nghĩ rằng mình thật sự dốt. Không có thầy cô hay người lớn nào giải thích rằng Vũ chưa được học những điều đó trước. Cảm giác mình yếu kém đã hình thành từ lúc Vũ bắt đầu đi học và ngày càng khắc sâu hơn.
Thời điểm anh học tiếng Anh diễn ra như thế nào và đâu là cách thức đầu tiên để anh ghi nhớ?
Khi Vũ đọc những cuốn sách của Tony Buzan về kỹ thuật ghi nhớ, Vũ nhận thấy rằng bộ não con người rất nhạy cảm với hình ảnh và màu sắc. Cụ thể, những hình ảnh nhiều màu sắc giúp ghi nhớ nhanh hơn. Lúc bấy giờ, Vũ chưa hiểu sâu sắc về nguyên lý này nhưng Vũ cảm thấy thích những hình ảnh và từ ngữ cơ bản, dễ nhớ. Thời điểm đó, những biển quảng cáo ở trung tâm thành phố thường sử dụng từ ngữ tiếng Anh dễ hiểu. Điều này rất hữu ích cho người mới học như Vũ bởi vì không phải ai cũng phân biệt được đâu là tiếng Anh cơ bản hay chuyên ngành.
Việc học từ ngữ thông dụng và phổ biến giúp Vũ sử dụng chúng thường xuyên và ghi nhớ lâu hơn. Nếu học những từ khó và ít sử dụng sẽ dễ dẫn đến việc quên nhanh chóng. Vũ nhận thức được điều này và từ năm thứ hai đại học, Vũ bắt đầu luyện trí nhớ mặc dù cũng gặp khá nhiều thất bại vào lúc bắt đầu.
Kỷ lục trí nhớ thế giới của Vũ đến một cách khá ngẫu nhiên. Trong một lần, bạn bè ghi lại khả năng ghi nhớ của Vũ và đăng lên YouTube. Tổ chức Sách kỷ lục thế giới sau đó đã xem video và mời Vũ xác lập kỷ lục. Vũ không tự đăng ký mà sự công nhận đến từ sự phát hiện của người khác. Nhiều người hỏi Vũ có tự hào khi là kỷ lục gia trí nhớ thế giới không và sự thật là Vũ cảm thấy tự hào. Tuy nhiên, mục tiêu của Vũ không chỉ dừng lại ở việc được biết đến như một kỷ lục gia mà Vũ muốn được công nhận như một nhà khoa học, giảng viên và cố vấn khoa học.
Dù việc trở thành kỷ lục gia trí nhớ thế giới mang lại nhiều cơ hội hơn, Vũ không ngừng mở rộng tầm nhìn của mình. Vũ muốn được biết đến không chỉ qua các thành tựu cá nhân mà còn qua đóng góp vào lĩnh vực khoa học và giáo dục. Vũ tiếp tục nghiên cứu và chia sẻ kiến thức với mong muốn giúp đỡ và truyền cảm hứng cho những người khác

Quá trình anh tập luyện ghi nhớ như thế nào?
Bộ nhớ của chúng ta thường được chia thành ba cấp độ chính: trí nhớ tạm thời (sensory memory), trí nhớ ngắn hạn (short-term memory), và trí nhớ dài hạn (long-term memory). Trí nhớ tạm thời chỉ lưu trữ thông tin trong khoảng 10 giây trước khi bị xóa. Trí nhớ ngắn hạn giữ lại khoảng 20% dữ liệu trong 2-3 ngày; nếu dữ liệu không được chuyển sang trí nhớ dài hạn, các thông tin sẽ bị loại bỏ.
Nhiều phương pháp hiện tại chủ yếu tập trung vào rèn luyện trí nhớ ngắn hạn như các màn trình diễn trong chương trình "Siêu Trí Tuệ". Tuy nhiên, để ghi nhớ lâu dài và có giá trị, việc luyện trí nhớ dài hạn là rất cần thiết. Trong thời gian học đại học, Vũ đã gặp khó khăn trong việc ghi nhớ kiến thức lâu dài. Dù đã thử nhiều phương pháp rèn luyện trí nhớ ngắn hạn, kết quả không như mong đợi. Sau nhiều lần thất bại, Vũ quyết định chuyển hướng sang luyện trí nhớ dài hạn và đã đạt được thành công đáng kể.
Việc tập trung vào trí nhớ dài hạn đã giúp Vũ nghiêng về trí nhớ học thuật, tức là ghi nhớ kiến thức khoa học thay vì những dãy số vô nghĩa. Đối với Vũ, việc chọn hướng đi đúng là rất quan trọng vì nó ảnh hưởng đến cả cuộc đời. Nhiều người có thể nghĩ rằng số phận của chúng ta là ngẫu nhiên và không thể thay đổi nhưng thực tế, số phận được định hình dựa trên những hành động và quyết định của chúng ta ở hiện tại.
"Bạn phải hiểu được lý do tại sao bạn học cũng như những lợi ích đạt được.
Những lý do đó sẽ tạo ra động lực và giúp bạn tự tìm ra phương pháp hiệu quả."
Anh có kể rằng việc học ngôn ngữ sẽ phụ thuộc vào môi trường nhưng nếu không có điều kiện thuận lợi, liệu mình có thể tìm ra cách học đúng để tích lũy kiến thức không?
Dù nhiều người đánh giá cao các phương pháp học của Vũ và luôn cho rằng động lực chính là yếu tố quan trọng nhất. Để học hiệu quả, bạn cần hiểu rõ lý do tại sao mình học và những lợi ích mà việc học mang lại, những lý do đó sẽ tạo ra động lực và giúp bạn tự tìm ra phương pháp hiệu quả. Nếu bạn không tìm thấy mục đích học tập của mình thì dù áp dụng hàng trăm phương pháp, kết quả cũng sẽ không như mong đợi.
Vũ từng phải học tiếng Anh vì yêu cầu chuẩn đầu ra của trường đại học nhưng động lực từ yêu cầu đó không đủ mạnh để thúc đẩy Vũ học tốt. Thực tế, động lực lớn hơn của Vũ đến từ việc chinh phục cô gái mà mình thích. Đối với người trẻ, động lực thực tế có thể dễ dàng dẫn đến thành công hơn. Ban đầu, mục tiêu có thể mang tính thực dụng nhưng theo thời gian, những mục tiêu này sẽ trở nên rõ ràng và sâu sắc hơn.
Khi Vũ hoàn thành việc học tiếng Anh, Vũ nhận ra rằng những mục tiêu mà mình theo đuổi đã trở nên rõ nét và sâu sắc hơn bao giờ hết. Động lực ban đầu, dù có vẻ thực dụng, đã dần chuyển hóa thành những mục tiêu sâu rộng và ý nghĩa, góp phần vào thành công lâu dài của Vũ.

Trước đây, bố và thầy là những người truyền động lực cho Vũ. Vậy bây giờ khi có con, anh có những phương pháp cụ thể nào để định hướng cho con phát triển không hay sẽ để cho con tự quyết định theo mong muốn của mình?
Trong một phóng sự của đài VTV3 về Vũ, bố Vũ chia sẻ rằng ông chỉ học hết lớp 3 và đọc báo chậm nhưng ông có thể nuôi dạy con cái thành đạt nhờ khao khát học tập. Ông đã nói với các con rằng nếu cần, ông sẽ bán nhà để cho các con được đi học. Ông luôn đặt việc học lên hàng đầu và các con chỉ cần học, không phải làm việc đồng áng. Ông thường lấy bản thân làm gương và dạy rằng sự chăm chỉ quan trọng không kém tài năng.
Vũ tin rằng trẻ con không khó dạy, vấn đề là cách tiếp cận. Vũ cố gắng tạo thói quen cho con bằng cách sử dụng ngôn ngữ dễ hiểu và giữ chữ tín. Khi con hỏi điều gì, dù bận đến đâu Vũ sẽ cố gắng giải thích ngay hoặc hẹn lúc khác để nói rõ hơn. Những cuộc trò chuyện này không chỉ giúp con học hỏi mà còn làm sâu sắc thêm mối quan hệ giữa hai bố con.
"Quá khứ chính là sức mạnh của mình, là động lực để mình vượt qua thử thách."
Khi anh chia sẻ về giai đoạn tuổi thơ và cột mốc, có phải anh vẫn chưa vượt qua giai đoạn ấy trong cuộc đời mình?
Vũ không bao giờ có ý định quên đi quá khứ. Mặc dù nhiều người nói nên tập quên để hướng tới tương lai nhưng đối với Vũ, quá khứ là bài học quý giá. Mỗi khi gặp khó khăn, Vũ nhớ lại những trải nghiệm trong quá khứ và nhận ra khó khăn ở hiện tại không là gì cả. Quá khứ chính là sức mạnh và động lực để Vũ vượt qua thử thách. Vũ không bao giờ muốn quên nó, ngay cả khi nhắm mắt xuôi tay. Quá khứ không chỉ là kỷ niệm mà là hành trang giúp Vũ trưởng thành và vững vàng hơn trong cuộc sống.
Anh có lời nhắn gì dành cho những người đang trải qua những khoảnh khắc khó khăn và cảm thấy bế tắc, giống như những gì anh đã từng trải qua không?
Vũ hiểu rằng thế hệ trẻ hiện nay phải đối mặt với nhiều áp lực hơn bao giờ hết: từ gia đình, học tập, công việc cho đến mạng xã hội. Việc phải luân chuyển giữa các môi trường khắc nghiệt khiến việc điều chỉnh cảm xúc trở nên khó khăn và dễ dẫn đến trạng thái trầm cảm, khi mà họ cảm thấy bị mắc kẹt trong chính nội tâm của mình.
Điều quan trọng là chúng ta cần lắng nghe và quan tâm đến thế hệ trẻ. Đôi khi, chỉ một câu hỏi đơn giản như "Hôm nay bạn thế nào?" cũng có thể tạo ra sự khác biệt lớn. Thế hệ trẻ cần sự ủng hộ và yêu thương để vượt qua những áp lực này.
Dù cuộc sống hiện tại có thể đầy bi kịch và thử thách, Vũ nhận thấy rằng chính những khó khăn này thường là bệ đỡ cho tương lai. Qua câu chuyện của mình, Vũ nhận ra rằng những thử thách đã giúp mình trưởng thành và truyền cảm hứng cho người khác. Chúng ta có thể không ngay lập tức nhận ra giá trị của những mất mát trong hiện tại,nhưng tương lai có thể mang đến cơ hội để chúng ta biết ơn những trải nghiệm đó.